Bùi Hoàng Tám – Nhà báo nói lời dân

Thế cuộc ko được trơn tru như nhiều người. Bùi Hoàng Tám kể, 15 tuổi, ông bỏ học để đi quân nhân, nhưng vì yếu ko đủ tiêu chuẩn nên ông được chuyển sang làm mướn nhân xây dựng Nhà máy Nhiệt điện Uông Bí, tỉnh Quảng Ninh.

Lần hai ông xung phong đi quân nhân nhưng chẳng với đơn vị nào chịu nhận ông, vì lí lịch thành phần “chậm tiến”. Bùi Hoàng Tám lại chuyển qua làm nhiều công việc khác nhau từ nhuộm vải, làm kem, cắt tóc tới… bán hàng ăn.

Bùi Hoàng Tám làm thơ ko nhiều nhưng nếu đã đọc thơ ông, người ta khó với thể quên. Do thấy tố chất của ông nên nhiều nhà văn, thi sĩ với tên tuổi đã khuyên ông lên Hà Nội để với điều kiện học hành và phát triển hơn.

Thi sĩ Bùi Hoàng Tám

Con đường binh nghiệp ko với số, đường học cũng lắm khấp khểnh, nên rất muộn ông mới với bằng cấp 3 và sau đó, ông lên Hà Nội để thi đại học. Năm 1998, Bùi Hoàng Tám đăng kí thi vào Trường viết văn Nguyễn Du.

Ai cũng cứng cáp một điều là ông sẽ đỗ. Vậy mà, chẳng giống như 20 năm trước, Trường Nguyễn Du lúc đó chủ trương sáp nhập thành một khoa của Đại học Văn hóa nên tuyển sinh theo quy chế tuyển sinh đại học.

Thế là dù về năng khiếu, Bùi Hoàng Tám đỗ “á khoa”, nhưng môn Lịch sử lại ăn điểm liệt (1,5/2 điểm). Năm đó, ko chỉ Bùi Hoàng Tám mà nhiều “sĩ tử” với tên trong làng văn học trượt thẳng, “dành chỗ” cho nhiều học trò phổ thông vào trường này.

Thi trượt, nhưng đã lên Hà Nội rồi, quyết ko quay về Thái Bình nữa, Bùi Hoàng Tám thi vào học tại chức Khoa Báo chí, Trường đại học Khoa học, Xã hội & Nhân văn.

Bùi Hoàng Tám kể: “Lúc đó câu nói của thi sĩ Võ Bá Cường cứ ám ảnh tôi: Làm thằng đàn ông, tài năng ko hơn nhau bao nhiêu, nhưng ai với chí thì người đó thành công. Điều đó đã góp phần thôi thúc tôi dấn thân vào nghề báo”.

Thế cuộc làm báo của Bùi Hoàng Tám khởi đầu từ đó.

Ông vừa đi học, vừa phụ trách trang văn hóa – văn nghệ của “Nhà báo và Công luận” và hợp tác với nhiều tờ báo khác, với mục tiêu duy nhất là kiếm nhuận bút nuôi ba bố con ăn học. Ông kể, với đêm viết xong tới 7 bài cho chuyên mục “Sau lũy tre làng” hợp tác với Báo Tiền phong.

“Chiếc could mắn to nhất của tôi là được xúc tiếp với những đại nhà báo như những cụ Hữu Thọ, Phan Quang quẻ, Hoàng Tùng… Họ ko những là nhà báo to, là những thư kí của thời đại, họ còn là những nhà văn hóa với tầm tư tưởng. Ở họ, tôi ko chỉ học được về nghề mà còn học hỏi rất nhiều về thái độ sống cũng như cách đối nhân, xử thế…”.

Ông kể lại, vào những năm 2002, để viết một bài báo bàn về công việc cán bộ, ông phải qua hai kì Quốc hội để phỏng vấn những vị lãnh đạo cao cấp. Viết nhiều, viết khỏe luôn nhắc tới những vấn đề nóng của xã hội, những điểm trọng tâm của nghị trường, nhiều nhức nhối vì tham nhũng của quan chức… nhưng Bùi Hoàng Tám luôn giữ ba nguyên tắc trong nghề để tránh “tai nạn”, bởi với ông, nghề báo là nghề “nghiệt ngã” (chữ của nhà báo Nguyễn Uyển) nên tai nạn với thể tới với bất cứ ai: “Thứ nhất, tôi luôn đặt cho mình một nguyên tắc là ko được nói sai sự thực. Mọi thông tin, số liệu đều phải với từ nguồn tin cậy. Thứ hai là nói trên ý thức xây dựng với tình, với lí. Còn nếu nói ở những động cơ khác nhau thì sẽ đón nhận những thái độ khác nhau. Nguyên tắc thứ ba, đó là ko vụ lợi. Nói trên ý thức thông cảm, san sẻ nhưng cũng rất rẽ ròi sai đúng…”.

Ngoài đời sống với thể đơn thuần, bỗ bã nhưng Bùi Hoàng Tám luôn nghiêm túc trước trang viết của mình. Ông luôn trằn trọc, cân nhắc thấu đáo những vấn đề rồi đưa ra ý kiến bằng sự sắc sảo với giọng nói riêng mà qua đó, người đọc thấy thấu tình, đạt lí.

Năm 2019, ông cho ra mắt tác phẩm “Nói lời dân” – Tập I – NXB Chính trị Quốc gia Sự thực dày sắp 800 trang gồm hơn 200 bài báo được lựa chọn từ khoảng 1.000 bài báo, thời khắc từ cuối năm 2011 tới đầu năm 2016. Ông cười, bảo: “Mỗi năm, chỉ riêng mục BLOG Dân trí, tôi đã viết ít nhất là 200 bài báo thì hơn 9 năm, nếu sử dụng tất cả, với lẽ phải in tới 7 – 8 tập, mỗi tập khoảng 800 trang”.

Tuổi đời chưa già nhưng ko còn trẻ nữa, thi sĩ Bùi Hoàng Tám chủ yếu làm việc ở nhà. Ông thường dậy từ 2 giờ sáng để biên tập bài, duyệt remark, lấy thông tin…

Ông tâm sự, “Hơn 9 năm nay bác bỏ Hoàn (Tổng biên tập Phạm Huy Hoàn, Báo Dân trí) cho tôi làm việc qua mạng tại nhà. Mỗi tuần chỉ phải lên cơ quan họp 2 lần nhưng tôi thường… trốn”. Lí do, ông rất thích thi sĩ Nga Vladimir Maiakovsky, đặc trưng là bài thơ “Những người loạn họp”.

Tới với nghề báo lúc tuổi đời ko còn trẻ nữa, nhưng lại nhanh chóng khẳng định tên tuổi của mình trong lòng độc giả qua nhiều bài viết sâu sắc. Chiếc tên Bùi Hoàng Tám trên Dân trí tới nay luôn gần gụi, thân thiết với độc giả cả nước.

Ông khoe: “Với tôi, bài báo dưới 50.000 view và 100 remark là bài báo chưa thành công. Này, với mấy bài tôi nhận được cả triệu view đấy”!

Sở hữu lẽ, đấy chính là phần thưởng ko nhỏ mà độc giả yêu quý dành tặng ông. Và cũng là niềm hạnh phúc to to của người luôn “nói lời dân” với tâm thế “trọng người, trọng nghề và trọng mình” của nhà báo, thi sĩ Bùi Hoàng Tám

Leave a Reply