Dị tính Queer – Wikipedia tiếng Việt

Dị tính queer (queer heterosexuality) là việc sở hữu hành động hay xác định bản dạng là dị tính nhưng được coi là queer, tuy thuật ngữ này vẫn gây ra nhiều tranh cãi. ‘Queer’ là một thuật ngữ vốn tiêu dùng để miêu tả những cá thể hoặc bất cứ thứ gì kì lạ, khác biệt và khác với thường nhật. Khái niệm này lần đầu được tranh luận vào giữa thập niên 1990, chịu nhiều sự chỉ trích từ chủ nghĩa nữ quyền cấp tiến,[1] và được Clyde Smith nhìn nhận một cách tích cực trong bài viết ở một hội thảo tại Amsterdam năm 1997.[2] Năm 2003, The Village Voice sở hữu bài viết “The Queer Heterosexual”, và bài viết đã được sử dụng làm nguồn tham khảo cho những người khác cũng tiêu dùng tới khái niệm này.[3]

Những người ủng hộ sựu sống sót của ” dị tính queer ” cho rằng khái niệm này gồm sở hữu những người dị tính sở hữu bộc lộ giới độc lạ, hoặc những người thực thi những vai trò giới khác với những chuẩn nam tính mạnh mẽ hay nữ tính ở nền văn hóa truyền thống của họ [ 4 ]. Khái niệm queer bao trùm được tiêu dùng để miêu tả toàn bộ những người nào ko dị tính hoặc những cá thể được nhìn nhận là nữ giới mang tính nam hoặc phái mạnh mang tính nữ .Tuy nhiên, việc những người dị tính cũng hoàn toàn sở hữu thể được gọi là ” queer ” vẫn gây nhiều tranh cãi. [ 5 ]. Một số người trong hội đồng LGBTQ + coi việc người dị tính sử dụng khái niệm ” queer ” là hành vi sử dụng sai mang tính xúc phạm, bởi nó gồm sở hữu những thành phần của một nhóm văn hóa truyền thống sở hữu lợi thế, những người ko phải trải qua sự áp bức do xu thế tính dục hay bản dạng giới của họ, và họ chỉ đang chiếm quyền sử dụng những phần mà họ cho là hợp xu thế từ thuật ngữ và bản dạng của những người thực sự bị áp bức bởi thiên hướng tính dục bản thân [ 5 ] [ 6 ] .

Sự chỉ trích từ trào lưu nữ quyền và thuyết về queer[sửa|sửa mã nguồn]

Kitzinger và Wilkinson cho rằng việc tái khái niệm sự dị tính thông qua thuật ngữ “dị tính ‘queer’’’ như “một khái niệm bắt nguồn từ những người theo chủ nghĩa hậu hiện đại và theo thuyết về queer”[1] được xem là sai lệch lúc xét từ góc nhìn của chủ nghĩa nữ quyền cấp tiến. Thừa nhận rằng thuật ngữ ‘dị tính queer’ hiếm lúc được tìm hiểu chi tiết, họ đã giảng giải rằng “ý niệm về ‘dị tính queer’ đã được củng cố trong thuyết về queer”, và được sử dụng ko phải bởi mọi người tin rằng nó khả thi hay được mong muốn, mà “bởi dị tính queer là một yếu tố cần thiết trong quá trình thay đổi những khuôn mẫu về giới (gender-fucking, theo thuật ngữ của Butlerian).[7] ‘Dị tính queer’ được nhắc tới trong một dự án sở hữu nội dung nhằm lay chuyển tất cả những phân loại đó và hướng tới một toàn cầu nơi mà những phân loại như dị tính được coi là ko cần thiết. Thuyết về queer[8] được tạo ra để thông hiểu những khái niệm về giới, kế bên những giới thuộc hệ nhị nguyên – nam giới và nữ giới.

Trong một bài viết năm 2004, Annette Schlichter đã diễn đạt diễn ngôn về dị tính queer như một cách để ” bóc tách và, nếu hoàn toàn sở hữu thể, tái tạo lại nhận thức chủ quan về dị tính trải qua mong ước được xác lập là queer của những tác giả dị tính “. Bài viết đó đã vạch ra những nét chính của dị tính queer trong lịch sử dân tộc, chỉ ra rằng ” sự nhìn nhận từ góc nhìn của người queer về sự định chuẩn hóa những nam nữ sở hữu mối liên hệ ngặt nghèo với lịch sử vẻ vang của những bản dạng nhất định và góp thêm phần trong việc làm lung lay những bản dạng tính dục – gồm sở hữu cả những bản dạng sở hữu xu thế được coi trọng hơn, trong lúc ” những nhà phê bình sở hữu những quan ngại về yếu tố tương quan tới sự hiện hữu và độc lạ của người đồng tính nữ đôi lúc gợi lại mối quan ngại túc trực về người dị tính queer … như một tín hiệu cho thấy dự án Bất Động Sản về queer đã làm biến chất những bản dạng trong xã hội và chính trị, và những mối liên hệ của chúng với quyền lực vô thượng “. [ 9 ]Tạm thời bỏ lỡ thắc mắc liệu tâm lý đồng tính luyến ái hoàn toàn sở hữu thể truyền nhiễm sở hữu nhất thiết là sự ghê sợ và kỳ thị đồng tính hay ko, Guy Davidson đã sử dụng bài viết từ tờ Village Voice như một ví dụ về cách mà ý tưởng thông minh về sự phá bỏ mang tính queer của xu thế dị tính hoàn toàn sở hữu thể sở hữu ” những hàm ý chính trị tích cực “, đơn cử hơn là trong mối đối sánh tương quan với bài viết của Tristan Taormino để chúc mừng việc queer hóa những hoạt động tiêu khiển tình dục dị tính của trào lưu LGBT, sản sinh ra thuật ngữ ” dị tính queer “. [ 10 ]

Trong Straight writ queer, những tác giả nhìn nhận rằng người dị tính queer chỉ vừa mới xuất hiện công khai; họ tìm kiếm trong sách vở nhằm “xác định và công khai người dị tính queer” trong văn học cổ điển và hiện đại, và nhằm xác định “những hoạt động dị tính queer vốn sở hữu” – những yếu tố phê phán sự định chuẩn hóa dị tính và mở ra nhiều khả năng hơn trong tương lai. Những ví dụ về người dị tính queer trong cuốn sách bao gồm những ẩn sĩ, Hầu tước de Sade (Marquis de Sade) và Algernon Charles Swinburne. “Khổ dâm nam chối bỏ một tính nam dựa trên sự làm chủ dương vật, và vì vậy trở thành một điểm quan yếu trong việc chối bỏ định chuẩn hóa dị tính của người dị tính queer”.[11]

Nghiên cứu về tính nam[sửa|sửa mã nguồn]

Vào năm 2005, Robert Heasley đã khám phá về dị tính queer trong một nhóm phái mạnh mà ông xác lập là ” nam dị tính queer. ” [ 12 ] Theo như Heasley, những người này tự xác lập bản thân là dị tính, nhưng họ ko cảm thấy tự do với những khoảng trống xã hội mà ở đó những tính cách mang tính nam truyền thống cuội nguồn áp đảo. Heasley tin rằng sự thiếu hiểu biết về tính nam hoàn toàn sở hữu thể được chỉ ra bằng cách tạo ra một thuật ngữ để miêu tả hành vi tính nam ko mang tính bá quyền. Ông liệt kê ra những hành vi như ôm ấp phi nhục dục, nắm tay, và sự linh hoạt về cảm hứng như thể những hành vi được nhận thấy ở những nam dị tính queer. [ 12 ]Những phái mạnh đã được khảo sát về những hành vi ” sắp như thẳng ” của họ đã đưa ra nhiều nguyên do cho việc tự xác lập bản thân này : 1 số ít cảm thấy bị ép buộc vào những khuôn mẫu truyền thống cuội nguồn về giới và xu thế tính dục, 1 số ít lại cảm thấy phái mạnh mê hoặc. Một số sở hữu sự lôi cuốn tình dục rất nhỏ với phái mạnh, nhưng ko sở hữu mong ước về một mối quan hệ tình cảm đồng giới hay về việc quan hệ tình dục, 1 số ít sở hữu sự lôi cuốn về mặt cảm hứng nhưng ko sở hữu lôi cuốn về mặt tình dục với những phái mạnh khác. [ 13 ]

Bởi queer thường hoặc được định tức thị một từ đồng nghĩa với LGBT,[14][15] hoặc được định tức thị “ko dị tính”[16], nên thuật ngữ này gây nhiều tranh cãi.[5] Một số người thuộc cùng đồng LGBT ko tán thành với việc người dị tính hợp giới sử dụng từ queer cho bản thân, vì từ này từng được tiêu dùng như một tên tên gọi kì thị để tiến công người thuộc cùng đồng LGBT.[5][6] Lúc những người nổi tiếng dị tính tự xác định bản thân mình là queer, một số cho rằng họ chỉ đang chơi đùa với những phần “hợp xu hướng” của bản dạng LGBT, mà ko cần phải chịu đựng sự áp bức, từ đó cũng tầm thường hóa khó khăn mà những người queer thật phải chịu đựng[5]:

Đối với một người đồng tính và queer, việc một người dị tính xác lập là queer hoàn toàn sở hữu thể bị nhìn nhận là đang chiếm phần sử dụng những phần tốt, những tích trữ về văn hóa truyền thống và chính trị, những loại phục trang và âm thanh của văn hóa truyền thống đồng tính, mà ko phải chịu đựng sự Open nực cười của những hành vi mang tính thù ghét, miệt thị, của sự hổ thẹn từ thời niên thiếu tới lúc trưởng thành, của sự xấu hổ nói chung cũng như chứng ghét sợ đồng tính nội hóa — những điều mà người đồng tính phải trải qua. [ 5 ]

Những người phản đối thuật ngữ này so sánh việc sử dụng từ dị tính queer với những ngôi sao 5 cánh như Madonna — người đã sử dụng điệu nhảy vogue trong những màn trình diễn của mình, cũng chính là chiếm lấy một điệu nhảy từ những người da màu đồng tính, và thu được doanh thu cho bản thân từ việc đó. [ 17 ] Daniel Harris, tác giả của cuốn The Rise and Fall of Gay Culture ( tạm dịch : Sự Trỗi dậy và Suy vong của Văn hóa Đồng tính ), nói rằng những người tự gọi bản thân là ” dị tính queer ” ” đang tưởng rằng bản thân đang làm chuyện gì đó dũng mãnh … Tôi cảm thấy tương đối buồn nôn lúc những người đàn ông dị tính tiêu dùng những thuật ngữ đó “, trong lúc Sky Gilbert nhắc tới Calvin Thomas như thể ” một gã đàn ông dị tính nhỏ bé ước ao tới vô vọng được trở thành một thành viên chính thức của hội đồng người đồng tính. ” [ 17 ]Nhà phê bình đồng tính James Fitzpatrick nói về cuốn Straight James / Gay James ( tạm dịch : James Dị tính / James Đồng tính ) của James Franco : ” Tôi ko hề tưởng tượng được khó khăn vất vả trong việc làm một người dị tính hợp giới, một người nhận thức rõ những hư cấu nền tảng của những cấu trúc quyền lực vô thượng định chuẩn hóa sự dị tính và hợp giới, mà ko mong ước duy trì chúng mãi mãi — ngoại trừ nói rằng tôi ko hề tưởng tượng là khó khăn vất vả đó hoàn toàn sở hữu thể to hơn vô số những hình thức đấm đá bạo lực mà rất nhiều người queer còn đang đương đầu lúc bấy giờ. Đây hoàn toàn sở hữu thể là chìa khóa cho yếu tố dằng dai trong khẳng định kiên cố của Franco về tính queer, và là nguyên do vì sao nó làm cho nhiều người đồng tính nam ko dễ chịu tới thế : sự thiếu sót về góc nhìn. ” [ 18 ] Fitzpatrick nói rằng anh biết rất nhiều người sở hữu đủ những tiêu chuẩn để là một người dị tính queer, nhưng ko người nào trong số đó tiêu dùng tính danh đó cho bản thân, và cũng ko sở hữu người nào phô trương những độc quyền của mình như Franco đã làm trong cuốn sách. Một bài bàn luận về James Franco và dị tính queer bởi Anthony Moll phản đối tâm lý rằng nghệ thuật và thẩm mỹ của Franco là queer : ” Ngay từ khái niệm về cuộc phỏng vấn giữa bản thể dị tính và bản thể đồng tính của chính bản thân, cho tới nỗ lực đầy vụng về về để bàn luận về dị tính queer, Franco Open như một nhà lý luận về thuyết queer ít kinh nghiệm tay nghề, đương nói tới những ý tưởng thông minh mê hoặc, tuy nhiên sau cuối vẫn thiếu hoàn thành xong. ” [ 19 ]

  • Clyde Smith, “How I Became a Queer Heterosexual,” in Calvin Thomas, “Straight with a Twist: Queer Theory and the Subject of Heterosexuality”, 60–67 (2000)
  • Robert Heasley, * “Crossing the Borders of Gendered Sexuality: Queer Masculinities of Straight Men”, in Chrys Ingraham, Ed., Thinking Straight: The Power, Promise and Paradox of Heterosexuality (Routledge: UK: 2005 Page 109)
  • Eve Kosofsky Sedgwick, Tendencies, Duke University Press (1993)
  • Ann Powers, “Queer in the Streets, Straight in the Sheets: Notes on Passing,” Utne Reader, November–December 1993
  • Roberta Mock, “Heteroqueer ladies: some performative transactions between gay men and heterosexual women,” Feminist Review 75, pp. 20–37 (2003)
  • Elizabeth Grosz, “Experimental Desire: Rethinking Queer Subjectivity,” in Supposing the Subject, ed. Joan Copjec, Verso (1994)

Source: https://bloghong.com
Category: Là Gì